Vu Lan - Ngày Của Mẹ

Ngày của Mẹ

Mẹ là suối nguồn yêu thương đã cho con sự sống thiêng liêng và niềm tin nhân quả ngọt ngào.

Lòng con nao nao với niềm kính yêu vô hạn, mãi mãi trong đời con có mẹ.

Mẹ là bầu trời cho con ánh sáng từ sự tinh khiết bao la, mẹ là làn mây che cho con ngày nắng rát.

Mẹ là làn gió mát, là giọt mưa ngọt ngào, là hương hoa ngan ngát xoa dịu cuộc đời đầy gian truân khổ ải..

Mùa Vu lan
Hàng năm cứ vào độ trăng tròn - tháng Bảy âm lịch là ngày lễ Vu Lan.

Vu Lan - Mùa báo hiếu cha mẹ. Đức Hiếu trung, lòng từ bi, hỉ xả như giúp con người sống tốt hơn. Dẫu biết rằng, không có người mẹ nghèo trong mỗi đứa con, chỉ có mẹ sớm hôm tần tảo, vậy mà đến bây giờ tôi vẫn chưa viết nổi một dòng cho mẹ trọn vẹn như tình thương mẹ giành cho tôi. Bởi lẽ tôi biết, dẫu ở đâu đi đâu trên trái đất này, mẹ vẫn luôn hiện hữu trong tôi, ánh mắt mẹ vẫn lo lắng, vui, buồn cùng những thành công hay khiếm khuyết của tôi, luôn dõi theo những bước chân tôi trên vạn nẻo đường đời...

“…Nếu anh còn mẹ, anh sẽ được cài một bông hoa màu hồng trên áo, và anh sẽ tự hào được còn mẹ. Còn nếu anh mất mẹ, anh sẽ được cài trên áo một bông hoa trắng. Người được hoa trắng sẽ thấy xót xa, nhớ thương không quên mẹ, dù người đã khuất. Người được hoa hồng sẽ thấy sung sướng nhớ rằng mình còn mẹ, và sẽ cố gắng để làm vui lòng mẹ, kẻo một mai người khuất núi có khóc than cũng không còn kịp nữa….”.

Khi nghe ca khúc "Bông hồng cài áo" ai ai trong chúng ta cũng sẽ dâng lên một cảm xúc khó tả… Thật nhiều cảm xúc bồi hồi về tuổi thơ được lớn lên trong vòng tay mẹ, nhớ lắm dáng mẹ tảo tần, thương lắm bàn tay mẹ chai sần, bón cơm, nâng giấc ngủ cho con.

Đi qua thời vụng dại mới biết trăn trở khi để sầu vương lên đôi mắt giờ đã in hằn dấu vết thời gian của mẹ.

Những ngày còn học ở Châu Âu, có lần nằm mơ thấy mẹ mất, tôi đã khóc, khóc nhiều lắm, khóc ướt cả gối - khóc trong mơ. Các bạn cùng phòng bị thức giấc và ngạc nhiên lắm khi thấy tôi khóc trong mơ.

Ngày ấy đâu có phương tiện truyền thông hiện đại như ngày nay. Mỗi cánh thư đi, phải 30 đến 40 ngày sau mới có hồi âm. Phần vì xa nhà, phần vì thương con và muốn tôi yên tâm tập trung học hành cho tốt, Mẹ không cho tôi biết, cũng không đồng ý để Bố và các em cho tôi biết - Đó là ngày Mẹ nhận giấy báo tử Anh trai tôi sau bao nhiêu năm xa nhà đi kháng chiến, dẫu rằng đã lâu lắm không nhận được thư và tin của Anh từ mặt trận, cũng đã có nhiều nguồn tin không chính thức là anh tôi đã hy sinh. Nhưng với tình thương của Mẹ, với một hy vọng mong manh, Mẹ luôn động viên mấy anh em chúng tôi và nuôi trong lòng hy vọng rằng một ngày nào đó anh tôi sẽ trở về.

Rồi đến ngày giải phóng, bao nhiêu người từ mặt trận trở về mà trong đó không có anh. Khi Bố tôi về hưu, Bố là người kín đáo và trầm tĩnh của một Bác sĩ quân đội - Người đã thấu hiểu cảnh đau thương mất mát trong chiến tranh. Bố không nói mà chỉ âm thầm động viên mẹ, chăm lo cho mẹ và các con. Còn mẹ, mẹ không muốn ai phải buồn lây. Hằng ngày mẹ vẫn đi làm, sinh hoạt bình thường như bao người khác. Nhưng khi màn đêm buông xuống, đợi cho các con ngủ yên, Mẹ tôi lầm lũi một mình mang một nắm hương ra nghĩa trang, mộ nào cũng thắp như muốn gửi gắm một tâm tư của người mẹ khi con mình ra đi mà không thấy ngày trở lại, như thể dưới những nấm mộ kia có chút di vật của đứa con trai yêu quý mà mẹ đã dứt ruột mang nặng đẻ đau với bao công chăm bẵm, bú mớm nâng niu. Bố thương mẹ lắm, nhưng không cản được, đành lặng lẽ theo sau. Ôi,… Mẹ, Mẹ của tôi. Tương lai và sự thành đạt của chúng tôi là công trình của Mẹ, tất cả là do Mẹ, nhờ tình yêu lớn lao của Mẹ.

Ngày Vu Lan, được cài bông hoa màu hồng trên áo. Ta thấy mình hạnh phúc xiết bao. Rằng ta vẫn còn có nơi chốn đi về sau những lo toan bộn bề của cuộc sống, vẫn còn được sà vào lòng mẹ mà nũng nịu, vòi vĩnh,... rồi khóc, cười cho thỏa. Mẹ luôn lắng nghe, chia sẻ mà không cần nhận lại bất cứ điều gì.

Ngày Vu Lan, không ít màu hoa trắng quanh quẩn đâu đây, những khuôn mặt đượm buồn, những giọt nước mắt… Xót thương cho những ai không còn Mẹ. Từ trong tâm thức tất cả đều cầu chúc Mẹ được an lành, cầu chúc đôi mắt Mẹ không còn vương sầu, cầu chúc màu hồng trên áo sẽ mãi là màu hồng. Cầu mong 365 ngày trong năm ngày nào cũng là ngày Vu Lan của những ai đang còn có Mẹ.

Những ai còn hạnh phúc cài bông hồng đỏ trên ngực áo mùa Vu lan, xin hãy yêu quý cha mẹ, hãy gìn giữ, nâng niu cha mẹ như báu vật. Đừng để khi cha mẹ không còn, mới khóc than, sầu muộn. Khi đó thì đã quá muộn rồi. Như dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ.

Một Mùa Vu Lan nữa sắp đến, mùa của rộn ràng yêu thương, mùa của tri ân xum vầy.

0 Nhận Xét- Góp Ý:

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More